Đêm khuya xóm vắng Mình ở miền Tây, chính xác hơn là ở Trà Vinh mà các bạn cũng biết TV là tỉnh nhỏ vào khoảng 45 năm trước nó hoang sơ và vắng vẻ khỏi phải nói.Trong xóm ngoại mình chỉ lưa thưa vài căn nhà cách nhau khá xa nhưng đc cái là trong xóm toàn là bà con dòng họ nên cũng đỡ trống trãi. Và nhà dì 2 mình cách nhà bà ngoại chừng 150m. Thời xưa rất khổ cực vì ko có tiền nuôi nổi vợ con nên dượng 2 mình đã phải lên tận Sóc Trăng làm thuê rồi hàng tháng về thăm vợ con 1 lần bởi vậy dì 2 chỉ ở nhà 1 mình cùng 2 người con, 1 người 4t (anh B) và 1 người con dì 2 mới sinh đc hơn 1 tháng (anh K). Hôm ấy đã xãy ra 1 chuyện kinh dị mà tới giờ dì 2 kể lại vẫn còn dựng tóc gáy. Đêm ấy như thường lệ khoảng 7h là tắt đèn lên giường ngủ, ở quê thời đó ngủ rất sớm, ko hiểu sao bình thường anh mình rất ngoan, ít khóc đêm lắm nhưng hôm ấy khóc đến 10h mấy dì 2 dỗ cở nào vẫn ko chịu ngủ, linh cảm của 1 người mẹ biết có điều chẳng lành nên dì 2 mình ra nhà trước khấn vái tổ tiên, ko ngờ anh mình nín khóc ngay sau đó và thiu thiu ngủ. Chuyện chưa êm xuôi, dì 2 mình mở đèn dầu leo lét cho đỡ sợ và chợp mắt chưa sâu thì nghe có tiếng chân rất nhẹ nhưng dì 2 cảm nhận đc. Bỗng dì 2 lạnh toát lưng mà ko hiểu vì sao thì thấy bà ngoại mình vén rèm bước vào, mặt bà ngoại cười cười kì lắm, dì 2 mình cũng khó hiểu thường bà ngoại ngủ rất sớm ko bao giờ lại nhà mà trể thế này, lúc đó 11h rồi còn gì. Dì 2 hỏi ngoại ” sao má lại trể quá vậy, đêm khuya má đi qua đây 1 mình ko nên, lỡ dấp té con cháu đâu ai hay”. Đáp lại dì 2 là gương mặt cười cười của bà ngoại đầy kỳ quặc rồi bà hỏi “con mày đâu t ẳm cái coi”. Lúc đấy nằm ngủ thì dì 2 mình nằm giữa 2 bên là 2 anh mình, dì 2 với vòng tay chỉ vô anh K gần sát vách thì bà ngoại nhanh như chớp đi tới bên giường vòng tay ôm anh K, dì 2 mình nói lúc ngoại dơ tay qua như có mấy bẹ nước đá để lên mình dì 2 vậy, cái lạnh khiến người ta sởn gai ốc, anh K mình bỗng giãy dụa rất mạnh và trợn tròn mắt như bị nghẹt thở, dì 2 hoảng vía ngước lên nhìn ngoại thì ko còn là ngoại nữa, mặt bà ấy rổ hoa mè rất nhiều cũng nụ cười kì quái đó.theo lời dì mình kể thì là bà 6 xóm trên, bà này đã chết lâu rồi nhưng bả nhát người ta là khét tiếng lun, trong xóm ko ai ko sợ bả. Bản năng người mẹ trỗi dậy và biết ko phải là bà ngoại thì dì 2 mình cào vào mặt bà ấy rất mạnh, mới sinh đc hơn 1 tháng nhưng dì 2 mình rất mạnh, dì túm lấy cổ bà ấy mà cào và đánh dã man rốt cuộc bả buông anh K ra và đi ra đứng ở trước rèm cửa còn nói với vào 1 câu ” t nựng con mày chút mà mày làm ghê quá ” rồi đi lun. Dì 2 mình lúc này mệt như bị ai đánh vậy, toàn thân đau nhức mặc dù hồi nãy là dì 2 đánh bà ấy. Dì 2 kêu anh B dậy và bế anh K chạy qua nhà bà ngoại, kinh dị hơn nữa là vừa ra trước cổng nhà chuẩn bị quẹo qua nhà ngoại thì có tiếng bà 6 văng vẳng “ê mày đi hả” rồi cười lanh lãnh đến lạnh người giống như bà ấy trêu dì 2 xog rồi khoái chí lắm vậy. Qua nhà ngoại ngủ đến sáng thì dì 2 kể cho bà ngoại và ace trong nhà nghe ai cũng dựng tóc gáy với bà 6. Ngoại dắt dì mình lại nhà ông thầy có tiếng ở TV để xin bùa đeo và dán trong nhà, từ đó dì 2 mình ko bị nhát nữa nhưng những người ở xóm thỉnh thoảng vẫn bị bà 6 nhát. Mình cam đoan chuyện mình kể là sự thật vì thời ấy hoang vắng ko đèn điện ít người sinh sống thì ma quỷ có là điều rất dể hiểu và còn rất nhiều chuyện tâm linh khiến mình ko tin ko đc ở xóm lắm, có rãnh mình sẽ kể tiếp nhưng mình bảo đãm ko chuyện nào rợn bằng chuyện của dì 2 mình hết. Hồi phần 1 mình có kể cho các bạn nghe chuyện của dì 2 mình, mình rất vui khi các bạn tin đó là sự thật, hôm nay mình sẽ kể cho các bạn nghe chuyện của mẹ mình và cũng xãy ra tại khu xóm này, mình vào chuyện nhé. Thời xưa túng quẫn, nghèo khó con thì lại đông nên Dì Dượng 3 mình phải gồng mình ì ạch lắm mới nuôi nổi 4d con. Thấy vậy nên cha mẹ mình đem A.N (con trai út Dì 3 đc 5t) mình về nuôi hộ 1 vài năm cho dì 3 đỡ phần nào gánh nặng. Thời gian qua đi mình cũng chào đời, mình nhỏ hơn a 7 tuổi, cha mẹ mình thương yêu A.N lắm cứ xem như con ruột của họ vậy, mình thì cũng rất quấn A.N nên cha mẹ có ý định nuôi A.N luôn. Thời xưa làm gì có đèn điện mà xài, tối đến chỉ toàn đốt đèn dầu thôi, đêm hôm ấy tầm khoảng 7h tối mưa thì lất phất, ếch nhái kêu um trời mẹ bảo cha mình ra đầu ngõ mua nước đá về uống (nhà mình có thói quen uống nước đá, ko có đá thì ko uống nước đc, ai cũng vậy). Cha mình đi chưa đc 5p thì mẹ bồng mình và dắt A.N ra võng nằm chờ cha về, đột nhiên A.N nhìn ra cửa sổ mặt tái xanh kêu lên “Dì 6 ơi có chú nào nhìn con quài à”, mẹ mình cứ ngỡ là cha về nên cằn nhằn “cái ông này về ko vô nhà đứng cửa sổ hù thằng nhỏ sợ chi vậy ko biết”, chưa dứt câu A.N mình nói ko phải Dượng 6 đâu, ông nào mặt máu ko à =,=!, mẹ mình nói khi ấy mẹ mình sợ quá trời la lên thất thanh luôn, lôi A.N với mình vô giường trong mà nằm run như cầy sấy, cha đi mua nước đá vừa về tới nghe tiếng mẹ la thì chạy thục mạng về nhà hỏi chuyện gì vậy, mẹ kể đầu đuôi cha nghe xong cha mình im re vì cha mình trước giờ vốn ko tin có ma vì cha đạo Công Giáo :((. Chuyện về A.N Nhà mình chia làm 2 gian, 1 gian trước là thờ phụng tổ tiên và Chúa Giê-su, gian dưới là phòng ngủ, 2 gian cách nhau bởi 1 tấm vách, lúc ngủ thì mẹ, mình và A.N nằm trên giường, cha thì bắt chiếc ghế bố nằm kế bên giường. Đêm hôm ấy A.N bệnh nên mẹ cũng lo lắng mà ko ngủ đc, người a cứ hầm hập sốt, mẹ thức mãi nên cũng mòn mõi thiu thiu chợp mắt(chưa ngủ thật sự nha các bạn) thì nhờ ngọn đèn dầu leo lét mẹ thấy có 2 cái bóng đen in trên vách lá sát chổ A.N ngủ, bóng của 1 người phụ nữ xõa tóc tay nắm theo 1 đứa nhỏ, mẹ ko thể thấy mặt chỉ thấy đc cái bóng in trên vách thôi, theo bản năng mẹ ngồi dậy rất nhanh thì thấy 2 cái bóng ấy nắm tay nhau mà chạy trên vách biến mất, mẹ linh tính ko may thì sờ vào A.N người a như lửa đốt, mẹ đi lên nhà trước cầu nguyện Chúa ban bình an cho a rồi vào nằm ôm a ngủ tới sáng. Sáng thì a khỏe như thường ngày nhưng đến tối chạng vạng người lại hầm hập sốt như hôm qua, mẹ bán tín bán nghi bèn hỏi a mấy ngày trước có đi chổ nào tầm bậy chết chóc hay đền miếu gì ko, hết đường chối cãi a đành nhận là 3 hôm trước có đi với lũ con nít trong xóm lên xóm trên chổ nghĩa địa đất chơi(xóm mình lúc ấy con nít rất thích lên đó chơi, phần thì rất mát nhờ 2 hàng cây tre 2 bên che rợp cả khoảng đất, con nít vốn ngây thơ nên ko biết sợ những chổ linh thiêng ấy). Mẹ mình nghe xong tá hỏa tam tinh chạy qua nói cho bà ngoại nghe hỏi ngoại cách nào cho A.N hết bệnh, ngoại và mẹ đi mua trái cây nhang đèn lên xóm trên khấn, vừa vào tới nơi thì ôi thôi đúng là con nít phá như quỷ phá nhà chay :)). Có ngôi mộ thì cắm đầy hoa 10 giờ lên nấm mộ(mộ đất nhé), có mộ thì chân nhang cắm đầy xung quanh như con nhím @@!. Mẹ với ngoại sửa sang quét dọn mộ ngta cho đàng hoàng thì mẹ nhận ra mộ bị cắm nhang như nhím ấy là mộ của cô Nguyệt, người này thời trẻ cũng gọi là quen biết với mẹ, mẹ xóm dưới cô ấy xóm trên, nghe đâu cô ấy sinh khó mà chết cả mẹ và con :((. Nghĩ tới đây mẹ mới nhớ ra cái bóng người phụ nữ và đứa con nít ấy in trên vách đêm hôm trc, mẹ thoáng rùng mình và lành lạnh ko ngờ cô ấy thiêng tới vậy. Mẹ với ngoại bày biện ra cúng những ngôi mộ bị phá rồi ngoại đốt nhang(vì mẹ mình theo đạo Công Giáo của cha nên ko đốt nhang cúng kiếng đc đành nhờ bà ngoại) ngoại khấn vái “con nít ko biết ko có tội, xin cô cậu bỏ qua cho tụi nó, từ nay về sau tụi nó ko dám nữa đâu”, xong mẹ với ngoại về. Đến chiều A.N ko còn sốt nữa và mẹ cũng cấm tiệt ko đc lên xóm trên chơi nữa luôn, chuyện đã xong, rãnh rỗi mình sẽ up tiếp chuyện trong xóm này nhé, còn nhiều chuyện rất lạnh gáy nhưng mình mỏi tay quá rồi @@!. Hôm nay mình như thường lệ mình sẽ kể cho các bạn nghe thêm 1 câu chuyện về khu xóm của mình lúc nhỏ nhé. Chuyện chị D mình nghe ngoại và mẹ mình kể lại CHỊ DIỄM CON DÌ 3 Dì 3 mình có 4ng con, 3 trai, 1 gái, chị D là con cả, năm ấy lúc chị khoảng 7t thì cứ bệnh ngặt nghèo suốt thôi, nhưng bệnh ko nặng, cứ sổ mũi rồi ho nên dì mình mua thuốc uống là khỏi ngay. Vì dượng 3 mình thương con gái nên chị D trong nhà đc cưng chiều nhất, tuy còn nhỏ nhưng chị rất xinh, mà theo quan niệm của xứ mình lúc bấy giờ thì thường con nít mà xinh quá thì thật sự rất khó nuôi, gia đình phải hết sức giữ gìn cẩn thận. Vì vậy dì dượng mình nhất định ko cho chị ra khỏi nhà lúc chạng vạng(khoảng 6h tối). Hôm ấy xãy ra chuyện ngoài ý muốn, trời đêm ấy mưa rất to nên phút chốc ngôi nhà của dì mình ngập gần đầu gối, giông bão như muốn thổi tung ngôi nhà lên, dì dượng sợ ở lì đêm nay sẽ nguy hiểm vì nhà nghèo ko có tiền sửa sang nên mục gần hết nhà, biết nó sập lúc nào nên 2 vc bàn với nhau bồng bế con sang nhà ngoại mình cao hơn để ngủ nhờ 1 đêm. Dì dượng dắt díu 4d con sang nhà ngoại cách chừng 150m, vì 2 a mình còn nhỏ nên dì dượng phải bồng còn lại là a T và chị D thì đi bộ theo, gần đến nhà ngoại dì 3 mình ngoảnh đầu lại thì ko thấy chị D đâu nữa, dì sợ rét run người đập cửa gọi ngoại cho 3 a mình vào rồi dì dượng phóng như tên đi tìm chị D, ace trong nhà ngoại cũng thức theo gọi đèn tìm chị nhoi cả 1 khu xóm nghèo. Mưa thì đã nhỏ dần nhưng vẫn ko thấy chị D, dì dượng mình mặt cắt ko còn giọt máu, bà ngoại vào nhà khấn tổ tiên khói nhang nghi ngút thì nghe cậu 7 mình la lên tìm ra chị D rồi, mọi người chạy ra đi theo tiếng gọi cậu 7 thì thấy chị đang ngồi sát mé ao cạnh gốc cây dừa mà hồi lúc dì dượng 3 đi ngang đấy cả chục lần vẫn ko thấy chị đâu, ngoại lại nắm tay chị dắt ra thì tự nhiên chị nhăn răng cười lớn rất kì quái, rồi khóc mãi ko chịu ra, dì dượng phải dỗ hết lời mới thành công. Hôm sau chị ko nói với ai tiếng nào cứ nấp vào kẹt cửa mà nói chuyện 1 mình, ngoại mình biết chuyện ko lành rồi nên nhờ 1 ông thầy cao tay bên bùa lỗ bang cũng là quen biết với ngoại về nhà coi sao, ông này nhìn 1 phát vào chị D rồi nói chị ko phải người phàm, ko giữ lại đc đâu. Ngoại với dì mình khóc quá trời thì ông ấy hỏi dì rằng lúc chưa có mang chị D thì dì có vái hay xin xỏ con cái với thánh thần nào ko, thì dì 3 mình nói có, dì nhớ rằng lúc ấy dượng mình rất thích có con gái, dì mình cũng thế nhưng lấy nhau 3 4 năm chưa con nên dì mình lên Miếu cô 2 (ở xóm trên, sau này mình sẽ kể 1 câu chuyện rùng rợn về ngôi miếu này) để xin con, vì miếu rất linh, dì 3 mình còn nhớ rằng dì 3 khấn “cô 2 cho con có đứa con gái để nuôi cho vui cửa vui nhà, trả bất cứ giá nào con cũng chịu”, nói đến đây ông ấy nói đây là giá mà cô phải trả rồi, đối với miếu đền linh thiêng cô ko đc hứa suông như vậy, người ta cho cô mượn đứa con để cô nuôi cho vui đó, bây giờ người ta muốn lấy lại rồi, dì mình khóc khan cả tiếng thì ông nói từ đây về sau ko đc cho chị D ra khỏi nhà lúc tối nữa, đấy là biện pháp duy nhất bây giờ thôi. Thời gian trôi qua cũng đc 2 tháng thì chị D bị sốt cao, đem vào viện thì kết luận chị bị sốt xuất huyết đã rất nặng, mọi việc diễn ra nhanh chóng đến độ dì mình chưa kịp hoàn hồn thì đêm ấy ngoại mình mơ 1 giấc mơ, ngoại thấy có 1 bà rất già đầu tóc bạc phơ mặc đồ đủ màu kim tuyến giống như bà trong đền miếu hay thờ vậy tay dắt theo đứa con nít là chị D mình, ngoại chạy lại định dành lấy tay chị thì bà ấy hất ngoại mình văng ra mấy chục mét, ngoại ra cả máu họng @@!, bà ấy đến bên ngoại nói nó là binh theo hầu tôi rất lâu rồi(ý chỉ chị D mình), con bà chỉ xin tôi cho nó nuôi cho vui nhà cửa thôi, bây giờ nó đã có 3d khác rồi, binh hầu của tôi, tôi mang về. Bà ấy nhìn ngoại trừng trừng đến ngoại lạnh tóc gáy rồi dắt chị D bay lên ngọn dừa biến mất. Sáng hôm sau chị D mất, dù mọi chuyện như có cảnh báo trc nhưng ko tránh nỗi cảm giác đau lòng tang thương, dì dượng mình khóc hết nước mắt :(((. Qua câu chuyện này mình thật sự tin vào tâm linh, nơi khu xóm lúc nhỏ của mình chuyện ma quỷ, thánh thần diễn ra hàng ngày hàng đêm, nó khiến bạn ko tin cũng ko đc, kỳ sau mình sẽ kể các bạn nghe chuyện về ngôi miếu cô 2 ấy, miếu ấy bây giờ vẫn còn, là nhân chứng sống trong câu chuyện mình kể kỳ sau.